Phạm Văn Điển. Một cậu bảo: chuyện tình của mình vô cùng lâm ly và cực kỳ bi đát các cậu để mình kể trước cho mà nghe. Cô này được đấy xứng là dân chơi. Chuyện tình của mình gồm có ba hồi: Hồi thứ 1: Em tới nhà anh Hôm qua em tới nhà anh Trong bữa cơm tối em ăn chân gà Mâm cơm ngồi đó cả nhà Cha chú ngồi đấy thế mà em xơi Chú anh bảo giống dân chơi Không nể cha chú dám xơi chân gà Bố anh liền cười khà khà.
Hồi thứ 3: Hai đứa gặp nhau Hôm sau hai đứa gặp nhau Ngồi chung ghế đá chẳng câu nói gì Mặt anh thì cứ lầm lỳ Mặt em chả khác cục chì ngàn cân Anh bảo nếu sống đơn thân Thì đâu có cảnh phong vân giận hờn Em tuyên bố câu xanh rờn Em đâu có thích thằng bờm như anh.
Hồi thứ 2: Anh tới nhà em bữa nay anh tới nhà em Ngồi trong mâm nhậu anh xem chân gà Lúc đó em ngồi trong nhà Bố em ở đó thế là anh thưa Cháu xem thiên địa mưa mây Bác làm chén nữa vẫn chưa say mà Chuyện của cháu với em nhà Cháu xin uống tiếp chếnh choáng cháu thưa.